Bài văn chủng loại Lớp 8: bài viết số 1 (Đề 1 mang đến Đề 3) bao gồm dàn ý, thuộc 46 bài xích văn mẫu từ đề 1 cho đề 3 của nội dung bài viết số 1 lớp 8. Giúp các em tham khảo, gồm thêm ý tưởng, trả thiện bài viết số 1 của bản thân đạt hiệu quả cao.
Bạn đang xem: Bài tập làm văn số 1 lớp 8 đề 2
Toàn bộ 46 nội dung bài viết số 1 lớp 8 được tổng đúng theo từ những bài xích làm hay độc nhất của chúng ta học sinh bên trên cả nước. Hi vọng, để giúp đỡ các em học viên lớp 8 bổ sung cập nhật thêm nhiều ý tưởng hay cho bài bác tập có tác dụng văn của chính mình thêm phần nhiều mẫu mã và sệt sắc.
Tuyển tập bài bác tập làm văn mẫu lớp 8 số 1
Bài văn mẫu số 1 lớp 8 đề 1Bài văn mẫu số 1 lớp 8 đề 2Bài văn mẫu số 1 lớp 8 đề 3Bài văn mẫu số 1 lớp 8 đề 1
Dàn ý bài xích văn mẫu hàng đầu lớp 8 đề 1
I. Mở bài:
– Thấy những em nhỏ chuẩn bị sách vở, quần áo đón năm học mới, tôi lại mửa nao nhớ mang lại ngày trước tiên đi học của mình.
Hoặc:
– vô tình trông thấy bức hình ảnh trong ngày đầu mình đi học.
– Một món tiến thưởng lưu niệm gợi lưu giữ ngày thứ nhất đi học,…)
– Nhớ tốt nhất là những cảm giác bỡ ngỡ, hồi hộp, sợ sệt của mình.
II. Thân bài:
1/ trước thời điểm ngày khai giảng:
– trước ngày đi học, tôi được bà mẹ mua áo xống mới, tập sách mới. Lòng mửa nao ko ngủ được.
– trằn trọc, rồi lại ngồi dậy mân mê mẫu cặp mới và số đông quyển tập còn thơm mùi giấy.
Sáng, tôi dậy thật sớm, thay cỗ đồng phục bắt đầu tinh bà mẹ mua từ bỏ mấy hôm trước. Trong lòng bồi hồi cực nhọc tả.
2/ trê tuyến phố đến trường:
– Chỉnh tề trong cỗ đồng phục áo white quần xanh, team nón lúp xúp đi sát bên mẹ.
– bầu trời buổi sớm mai trong xanh, cao vòi vĩnh vọi, vài ba tia nắng xuyên qua cành cây, tán lá. Vài ba chú chim chuyền cành hót líu lo.
– xe cộ đông đúc, bóp bé inh ỏi.
– hàng quán phía 2 bên đường đang dọn ra, buôn bán nhộn nhịp.
– có nhiều anh chị em học sinh với khăn quàng đỏ bên trên vai, tươi mỉm cười đi đến trường.
– Hôm ấy là ngày tổng khai trường năm học tập mới đề xuất phụ huynh đưa con đến trường thật đông.
– Tôi trông thấy vài anh chị trong xóm, chúng ta học chủng loại giáo chung cũng rất được ba mẹ đưa tới trường.
– Cảnh vật thân quen mọi ngày sao lúc này thấy khác lạ.
– Lòng tôi hồi hộp pha lẫn cảm hứng e ngại e dè khi gần đến cổng trường tiểu học.
3/ Vào sảnh trường:
– Ngôi ngôi trường bề thế, khang trang rộng trường mẫu mã giáo nhiều.
– Trước cổng ngôi trường được treo một lớp băng rôn màu đỏ có loại chữ cơ mà tôi lẩm nhẩm tiến công vần được: “Chào mừng năm học mới”.
– sảnh trường thật sôi động với cờ hoa, học sinh, phụ huynh, giáo viên,…trông ai ai cũng tươi vui rạng rỡ, áo quần tươm tất.
– Các cả nhà lớp lớn vui lòng tíu tít truyện trò với nhau sau cha tháng hè mới chạm mặt lại.
– Tôi quan tiếp giáp thấy nhiều bạn có lẽ rằng cũng là học sinh mới vào lớp một như tôi bởi cái vẻ rụt rè, đa số chúng ta còn bíu chặt mang tay mẹ và khóc nức nở làm mắt tôi cũng rơm rớm theo.
– Một hồi trống vang lên, theo hướng dẫn của một giáo viên các cả nhà nhanh chóng xếp sản phẩm vào lớp. Chỉ có lũ học trò lớp một bọn tôi là hoảng loạn không biết cần làm gì.
– công ty chúng tôi được những cô giáo công ty nhiệm hiểu tên điểm danh, có tương đối nhiều bạn được call tên nhưng mà lại sợ hãi sệt lặng ngắt không đáp lời cô cho nỗi cha mẹ phải công bố đáp thay. Khi nghe đến gọi đến tên tôi, tôi đơ mình. Tim đập nhanh. Trán rịn mồ hôi. Cho dù đã đi học mẫu giáo rồi nhưng trong tâm tôi vẫn cảm giác hồi hộp, sợ hãi thế như thế nào ấy. Khi buông tay người mẹ để bước vào hàng tôi có cảm giác bơ vơ lạc lõng. Vậy là tôi đã bước vào một nhân loại khác: rộng lớn và đầy color hơn. Nhiều bạn òa lên khóc nức nở bám lấy chị em không chịu xếp hàng, cô giáo phải dỗ dành. Các bạn khác cũng khóc theo.
– Thầy hiệu trưởng tiến bước bục phát âm lời khai giảng năm học mới.
– sau đó giáo viên chủ nhiệm dẫn shop chúng tôi vào lớp. Tôi ngoái lại kiếm tìm mẹ, chân ngập xong không mong bước. Chị em phải dỗ dành riêng an ủi.
4/ Vào lớp học:
– ngồi vào chỗ, chào đón giờ học tập đầu tiên. (Ấn tượng đậm đà về vai trung phong trạng vừa ngạc nhiên vừa hại sệt, hồi hộp, gần gũi và từ tin,..).
– mùi vôi mới, bàn ghế thật sạch …
– Quan gần kề khung cảnh lớp học: những bạn người nào cũng ngồi ngay lập tức ngắn, hồi hộp đón giờ học đầu tiên.
III. Kết bài:
Nhớ mãi kỉ niệm trong trắng êm đềm của tuổi thơ
Bài văn mẫu lớp 8 đề 1 - chủng loại 1
Đầu năm nay, dịch bệnh Covid tình tiết phức tạp nên chủ yếu thời gian chúng em được những thầy cô dạy học online và chưa phải đến trường. Thật suôn sẻ rằng vn đã kiểm soát và điều hành được dịch và cuộc sống đời thường trở lại như bình thường. Chính vì thế, việc trở về trường trong ngày thứ nhất của năm học tập mới so với chúng em cực kỳ ý nghĩa.
Hơn nửa năm chỉ học trong nhà không được gặp thầy cô và bằng hữu khiến em vô cùng bi thảm chán. Khi nhận được tin ngày thu này chúng em được trở về trường học em đã rất vui mừng. Em cùng phụ huynh đi hiệu sách tậu sửa giấy tờ cẩn thận, chu đáo. Từng quyển sách, quyển vở được em phủ quanh và dán nhãn thật rất đẹp đẽ. Em hồi vỏ hộp đếm từng ngày được gặp mặt lại anh em và mái trường thân yêu.
Cuối cùng trong ngày ấy đã và đang đến, sau bữa cơm tối, phụ huynh dặn dò em chất vấn lại sách vở đồ dùng, áo xống một lần tiếp nữa để ngày mai rất có thể đến trường thật tốt. Em ngồi khoanh tay bên trên bàn ngắm nhìn và thưởng thức những quyển sách bắt đầu tinh được xếp ngăn nắp và gọn gàng và xem xét miên man. Ko biết trong những tháng ngày qua các bạn đã đổi khác như cầm nào; những cái cây nhỏ xíu xíu vào trường đã mập thêm các chưa; bao nhiêu câu hỏi vây quanh em vừa làm em háo hức, hồi vỏ hộp lại thêm trần trọc khó khăn ngủ.
Sáng ngày tựu trường em dậy sớm với được mẹ đưa đến trường. Trước cánh cổng rộng lớn đang mở ra trước mắt mình, em vẫy tay chào mẹ rồi bước vội vào trong. Hiển thị trước mắt em là một trong sân ngôi trường đông đúc, rộn ràng tiếng mỉm cười đùa, chat chit của các bạn học ra đời muộn hơn bao ngày gặp mặt lại. đầy đủ hàng cây như to hẳn lên, chững chạc, chắc chắn hơn trước siêu nhiều. Thoáng là mùi hương sơn mới của không ít bức tường, những bộ bàn ghế lâu ngày không áp dụng được nhà trường tân trang lại.
Em tự từ bước đi, hít thở bầu không khí ở trường học vẫn lâu không được tận hưởng thì bỗng có 1 cánh tay vỗ vào vai em. Hóa ra sẽ là cô bạn bè cùng lớp của em. Chà! Cậu to hơn nhiều đấy nhỉ. Bọn chúng em cùng nhau trò chuyện tíu tít và bước đi đi học học của chính mình - cái cảm xúc mà thọ lắm rồi mới gồm lại được cực kỳ dễ chịu. Bước chân vào lớp học, các bạn tươi cười kính chào em; bạn nào thì cũng lớn hơn, đáng yêu và dễ thương hơn cùng vui vẻ hơn. Vì chưng là ngày thứ nhất nên bọn chúng em không phải học gì nhiều chỉ nghe gia sư dặn dò và chuẩn bị cho buổi khai giảng ngày mai. Thầy giáo từ từ bước vào lớp, bên trên tay gắng quyển sổ biên chép tươi cười nhìn chúng em. Cô mặc chiếc áo dài trắng, khuôn mặt nhân hậu từ, tiếng nói nhẹ nhàng với có thú vui tươi. Cô thịnh hành chúng em về nội quy của lớp học và công tác sẵn sàng cho năm học tập mới. Chính sự tập trung với say mê của cô tạo nên chúng em say sưa mà không để ý đi sự trôi tan của thời gian.
Sau khi phổ biến ngừng nội quy lớp học tập và ngôn từ chương trình, cô truyện trò cùng bọn chúng em nhằm hiểu nhau hơn. Buổi dặn dò xong trong niềm hân hoan của cả cô và trò. Trở về nhà trong trái tim trạng vui vẻ, em mong muốn đây sẽ là 1 trong năm học đầy như ý và hứng khởi.
Bài văn mẫu lớp 8 đề 1 - mẫu mã 2
Nhân thời điểm soạn lại giá sách cũ để thu xếp góc học tập tập cho niên học mới khi bước vào lớp 8, em làm cho rơi ra một tấm hình ảnh kỉ niệm năm lớp một, chụp cùng bạn bè ngày lãnh thưởng cuối năm. Nhìn khuôn mặt ngây thơ của em và chúng ta trong hồi trước bao kỉ niệm ngày thứ nhất nhập học trường tiểu học lại trở về trong phán đoán em, cụ thể như một cuốn phim.
Đó là một trong những buổi sáng thời điểm đầu tháng 9. Sau một tối mưa, trời tp sài gòn nắng nóng dìu dịu. Mẹ gọi em dậy sớm, mang vào mang đến em một cái áo trắng trơn cổ lá sen và mẫu váy blue color nước biển cả mà mẹ đã ủi kĩ tối qua. Người mẹ bảo em xoay đi trở về mấy vòng., em sốt ruột làm theo lời bà mẹ với nỗi hồi hộp. Rồi bà mẹ ôm em vào lòng với bảo:
– đàn bà mẹ tiếng đã lớn rồi, trong năm này con ko mặc áo váy đầm bông đi nhà trẻ nữa, con đến ngôi trường này học lớp một. Cô giác sẽ cầm mẹ dậy con những điều mới, điều giỏi con yêu cầu ngoan ngoãn nhé!
Đi đường, em lo ngại tự nhủ: băn khoăn cô giáo gồm khó lắm ko nhỉ? Sao mà lại cuốn sách “Tiếng Việt” người mẹ mua những chữ đến thế? Mình tất cả học hết với nhớ hết không nhỉ? Còn cuốn sách Toán và bao nhiêu cuốn sách nữa, sao cơ mà nó dày cộm, không giống như các cuốn sách tô màu của nhà trẻ!…
Hai bên đường, bạn và xe chạy ngược xuôi, nườm nượp, em ngồi sau xe pháo của mẹ, nghe thoang thoáng tiếng bà bầu dặn dò:
– con vào trường, đề nghị lễ phép chào các thầy, các cô con nhé, tìm kiếm xem lớp 1C sinh hoạt đâu, thì đứng vào xếp hàng, nếu như khách hàng nào chen lấn thì con cứ tạm nhường nhịn nhịn bạn; nếu như bạn nào bắt nạt con, yêu cầu nói khéo, nếu bạn vô lí cố tình gây chuyện thì con nên mách cô giáo, chớ gây gổ với các bạn con nhé!
Đã cho cửa trường, nghe chị em dặn thế, tôi càng trinh nữ ngần lao vào sân phương diện tôi ngẩn ra quan sát mẹ lúng túng như chực khóc! bà mẹ tôi mỉm cười xòa, ôm tôi nhưng nói:
– bà mẹ lo xa mà dặn bé thế thôi, chứ ngôi trường này, các bạn con cũng có phụ vương mẹ, dặn dò, dạy dỗ chúng ta như ba bà mẹ đã dạy dỗ dỗ, dặn dò bé vậy mà! Này nhé: Hôm nọ xem list lớp con, thấy mang tên của chúng ta Bình Minh và chúng ta Anh Dũng, thuộc là chúng ta của lớp mẫu mã giáo cũ, con có nhớ không? tìm đến đó, tôi mới hết rưng rưng nước mắt, mỉm cười và gật đầu, từ biệt mẹ. Cầm loại cặp nặng nề với to to kềnh ấy, tôi lo âu bước vào sảnh trường, cổng ngôi trường dầy đặc học sinh… tôi ngước quan sát bốn mặt xem lớp 1C của mình ở đâu, tuy nhiên tôi chỉ thấy nháng thoáng các anh, các chị lớp 4, lớp 5 đang hoạt động quanh tôi, chơi trò đuổi bắt một giải pháp vui vẻ… .Những cả nhà ấy làm tôi không tìm đường đến lớp mình, nhưng mà sau lại đến tôi cảm hứng yên tâm: Ngôi trường này là một trong nơi vui vẻ, có lẽ ít ngày sau, tôi đang cùng các bạn Bình Minh, dũng mãnh và chúng ta mới chơi đùa vị trí đây! nghĩ vậy, tôi mỉm cười và tất cả thêm kiên nhẫn, tìm thấy lớp mình?
Vừa rảo bước trên sân search lớp, vào trí tôi vừa cơ hội vừa nhớ lại giọng hiểu một bài văn giỏi của người mẹ tôi tối qua: “Con ơi! hiện tại thời, không một đứa trẻ con nào nhưng mà không đi học. Bé hãy nghĩ tới các lúc fan thợ làm lụng hùi hụi cả ngày, tối đến còn cần cắp sách đi học, rất nhiều cô thiếu nữ suốt tuần bị giam cầm trong xưởng, công ty nhật đến, cũng rủ nhau đi học, những binh lính hết giờ luyện tập cũng đem giấy tờ ra học, viết. Cho tới những đứa trẻ em mù, trẻ cảm, chúng cũng đều đi học cả.
Mỗi buổi sáng, lúc con ra đường, bé hay nghĩ về cũng vào giờ này, trong tp ta hoàn toàn có thể có đến bố vạn đứa trẻ cũng giống như con, đi “chầu” lớp học tập trong bố tiếng đồng hồ đeo tay để được mở có trí tuệ. Nhỏ hãy tưởng tượng cũng vào giờ này, có những đứa trẻ lếch thếch trên những con hẻm nhà quê, rảo bước trong các thành phố phường huyên náo, dưới khung trời oi ả giỏi trong cơn mưa tuyết rét mướt lùng, bọn chúng đi thuyền sống xứ chẳng chịt sông ngòi, chúng phải cưỡi ngựa chiến trên phần đa cánh đồng không mông hiu quạnh hay ngồi xe trượt trên những bãi băng giá lạnh, chúng xuống lũng, lên đồi, chúng xuyên rừng, lội suối, bọn chúng vượt qua rất nhiều ngọn đồi hẻo lánh hoang vu. Ăn khoác hàng chú ý lối không giống nhau, nói bởi trăm thứ tiếng không giống nhau. Trường đoản cú ngôi trường lấp lánh lung linh trong tuyết xứ Canada mang đến nóc ngôi trường hẻo lánh lẫn vào khóm gồi xứ Ả Rập, tất cả tới hàng triệu triệu đứa trẻ cùng học một điều giống như nhau bằng các thể thức khác nhau. Trong mẫu “tổ kiến học tập sinh” ấy, bé được hân hạnh dự phần.
Cố lên, thương hiệu lính nhỏ trong đạo quân lớn tưởng kia! thay lên con ơi, lấy giấy tờ làm khí giới, lấy lớp học có tác dụng quân đội, lấy quả đât làm bến bãi chiến trường, coi sự ngớ ngẩn dốt là thù địch với lấy sự tiến bộ của thế giới làm cuộc khải hoàn, con bắt buộc phấn đấu luôn luôn và chớ hề làm cho tên bộ đội hèn nhát!” khi tôi đứng xếp sản phẩm vào lớp 1C một lúc sau thì cô giáo bắt đầu của chúng tôi xuất hiện. Đó là cô N, một giáo viên có tầm dáng tận tụy và tí hon gò. Cô hướng dẫn chúng tôi so mặt hàng rồi dắt cửa hàng chúng tôi lên lớp. Buổi học tập ấy, thầy giáo xếp nơi ngồi, phân chia tổ cho cái đó tôi. Điểu vui độc nhất vô nhị là tôi và chúng ta Bình Minh lại được xếp vào cũng một tổ. Cô còn dặn cửa hàng chúng tôi phải mua bao nhiêu quyển vở, bao bìa dán nhãn ra sao. Những biện pháp về kỉ luật, biện pháp giơ tay tuyên bố và phần đa trường hợp sẽ được cô khen thưởng. Tôi ngày càng thấy có không ít điều new và hay… Reng… Reng… giờ ra chới ấy, tôi đang cùng các bạn Bình Minh và một bạn mới chạy đùa rượt bắt , nhưng rủi sao, khi gần bắt được các bạn Minh thì tôi trượt chân ngã, máu rướm ra sinh hoạt đầu gối. Những chị lớp phệ chỉ cho công ty chúng tôi “phòng y tế”. Hai bạn trẻ cùng dìu tôi về chống y tế. Quan sát vẻ mặt lo ngại của các bạn cũ cùng mới, tôi cảm động quá, nhìn chúng ta mỉm cười: “Không sao, không tồn tại đau đâu mà, xuất xắc mình chơi tiếp nhé?”. Nhưng bạn Minh nói: “Thì bạn cứ vô nhờ vào cô y tá băng lại đi, rồi mình nghịch tiếp được mà!”
Những giọt “cồn” làm tôi rát quá, xuýt xoa, nhăn nhó. Nhưng sau thời điểm cô y tá dọn dẹp và sắp xếp và băng bó xong, tôi lại hết nhức ngay. Cửa hàng chúng tôi lại tiếp tục vui nghịch trên đông đảo dãy hiên chạy dọc lớp một. Vậy mà lại khi vào học tiếp nhì tiết nữa, tôi thấy bụng đói cùng nhớ mẹ lạ lùng, tôi cầm cố quên hình ảnh mẹ nhằm nghe cô giảng… cho tới khi trống trường thông báo tan học. Hốt nhiên một giọng nói bất ngờ vang lên: “Con ơi, ngồi làm những gì ở này mà lâu thế? con dọn dẹp, chuẩn bị xếp dứt chưa? Đi ăn uống cơm nào!” Tôi đơ mình quan sát lại, thế ra mẹ đã kéo tôi về thực tại: năm học lớp tám đang mong chờ tôi. Giã biệt mùa hè!
Bài văn chủng loại lớp 8 đề 1 - mẫu 3
Vậy là trong năm này em đang là một học sinh lớp 8 rồi đó, đã là một trong cô học sinh chững trạc không như ngày này của 8 năm về trước. Tám lần được dự lễ khai trường, mà lại buổi khai trường đầu tiên vào lớp 1 vẫn luôn để lại trong kí ức em ấn tượng sâu đậm độc nhất và có lẽ em vẫn không khi nào quên được kỉ niệm vào ngày hôm đó.
Đêm hôm trước ngày khai giảng, em sống trong tâm địa trạng nôn nao, háo hức, chắc này cũng là trung tâm trạng chung của rất nhiều bạn mới bước đầu đi học như em. Tất cả một điều nào đó lạ lắm, đặc biệt quan trọng lắm đang xẩy ra trong tòa nhà bé nhỏ tuổi của mái ấm gia đình em. Như thường lệ Mẹ luôn luôn là người sẵn sàng đầy đủ đa số thứ quan trọng cho em. Những cuốn sách giáo khoa, phần đa cuốn vở gi bài đủ một số loại với đều hình con chuột Mic Key, công chúa váy hồng … . Chiếc bảng nhỏ, phấn viết, đồ gia dụng lau, bút mực, bút chì… đầy đủ cả. Em xếp gọn gàng từng trang bị trong chiếc cặp xinh xinh tất cả hai quai nhằm đeo lên vai mang đến tiện. Tất cả mọi thứ vẫn sẵn sàng cho ngày khai trường ấn tượng.
Hôm đó, mọi bạn thức siêu khuya nhằm chuyện trò, bàn bạc mà tất nhiên nhân vật đó là em. Mẹ mặc thử mang đến em bộ đồng phục học sinh Tiểu học: áo sơ mày trắng ngắn tay và chiếc quần tây màu sắc tím than. Đứng trước gương, em thấy mình lạ quá liền bật cười ngượng nghịu. Bà nội xoa đầu khen: “Cháu bà bự rồi, trông chững chàng ghê! Ngày mai, con cháu đã là cậu học sinh lớp Một! vắt học làm sao cho thật giỏi, cháu nhé!”
Dù là 1 cô bé nhỏ dễ ngủ nhưng đêm tối hôm đấy em yêu cầu nằm rất mất thời gian mới rất có thể ngủ được. Bao nhiêu những quan tâm đến tưởng tượng về sau này cứ tồn tại trong đầu của em. Đầy thú vị rất nhiều cũng không khỏi lo lắng hồi hộp.
Sáng hôm sau, bà bầu chở xe chuyển em cho tới trường. Ngồi sau xe, em chú ý cảnh vật 2 bên đường thấy cái gì cũng mới, cũng lạ. Ngôi trường Tiểu học Đàm Duy Thành chỉ biện pháp nhà khoảng tầm cây số nhưng mà sao em cảm thấy xa ghê! Trước cổng ngôi trường là tấm băng-rôn đỏ trông rất nổi bật dòng chữ vàng tươi: mừng đón năm học new 2010 – 2011. Nhì hàng cờ đuôi nheo đủ màu phất chim cút trong gió mau chóng trông giống như những bàn tay xinh xinh sẽ vẫy vẫy. Niềm vui tràn trề nơi nơi, từ khung trời trong xanh, từ màu sắc nắng tinh khôi, từ giờ chim líu lô trong vòm lá lóng lánh sương thu tự những khuôn mặt trẻ thơ ngời ngời hạnh phúc và tin tưởng.
Trong sảnh trường, tín đồ đông như hội. Các bạn trai tỏ ra mạnh dạn hơn. Các bạn nữ ngại ngùng quấn bên chân mẹ, chẳng nỡ rời. Em cũng vậy. Nhìn ngôi trường bố tầng rộng lớn lớn, em cảm giác mình bé dại bé làm sao! bà mẹ khuyên em hãy bình tĩnh, vui vẻ và tập làm quen với chỗ đông người. Tuy đã rất nỗ lực nhưng tim em vẫn đập thình thịch pha lẫn cảm giác rất khó khăn tả.
Một hồi trống vang lên giòn giã. Lễ khai giảng sắp tới bắt đầu. Các các bạn học sinh lớp béo khăn quàng đỏ thắm trên vai sẽ xếp mặt hàng ngay ngắn. Cha mẹ trao con cho những thầy cô giáo chủ nhiệm lớp Một. Đây kia nổi báo cáo khóc thút thít, tiếng gọi mẹ nho nhỏ. Em ko khóc tuy thế nước mắt cũng rơm rớm quanh mi. Một nỗi xúc động nặng nề tả nhấc lên trong lòng. Em quyến luyến rời tay mẹ, cùng các bạn xếp sản phẩm theo lớp.
Buổi khai giảng đầu tiên trong đời học viên mới trọng thể và trang nghiêm làm sao! tiếng trống ngôi trường thôi thúc, phấn chấn lòng người. Lá cờ Tổ quốc bay phần phật bên trên đỉnh cột. Cô giáo và học viên đứng nghiêm, mắt hướng tới lá Quốc kì. Tiếng quốc ca vang vang trên sân trường rực nắng.
Cô Hiệu trưởng hiểu lời khai học năm học. Kế tiếp cô dặn dò, khuyên nhủ nhủ bọn chúng em nhiều điều. Cô chúc bọn chúng em học tập ngày dần tiến bộ.
Buổi lễ kết thúc, bọn chúng em theo cô Hồng về dấn lớp, Lớp 1A tất cả bốn chục học sinh. Em vô cùng vui khi gặp gỡ lại Sơn cùng Hải, hai bạn học bình thường ở trường mẫu giáo sơn Ca. Duy nhất lúc sau, em sẽ biết các bạn ngồi cùng bàn thương hiệu là Hoa, trọng điểm và Ngọc. đông đảo câu xin chào hỏi ngần ngại làm quen thuộc những ánh nhìn bỡ tưởng thật dễ dàng thương!
Tan học, người mẹ đã chờ sẵn sinh hoạt cổng trường. Ríu rít như chú chim non, em kể cho người mẹ nghe đầy đủ chuyện về buổi khai trường, cho tới bây giờ, rất nhiều hình hình ảnh ấy vẫn tồn tại nguyên vẹn trước mắt em. Nó đã trở thành kỉ niệm xinh tươi không thể như thế nào quên của thời thơ ấu.
Bài văn mẫu lớp 8 đề 1 - mẫu 4
Mỗi bé người người nào cũng có hầu như kỉ niệm. Từ đều kỉ niệm vui, ai oán hay kỉ niệm về thời thơ dại của mình. Chắc rằng mọi người vẫn còn đấy nhớ đúng không? Tôi cũng vậy. Tôi nhớ tốt nhất là ngày trước tiên đi học tập của tôi. Kỉ niệm đó không thể nào quên được.
Xem thêm: Đề Cương Tiếng Anh Lớp 6 Học Kì 1 Năm 2021, Đề Cương Ôn Tập Tiếng Anh Lớp 6 Học Kì 1
Đó là ngày thứ nhất tôi cho trường. Chị em đã nắm tay tôi từng bước một đi trên con đường đó. Khi ấy tôi có cảm hứng rất hại và lo ngại nữa. Bên trên vai tôi là loại cặp mà chị em đã khansar.net cho tôi vào hôm qua. Thuộc với phần nhiều cuốn sách và tập vở new tinh. Tôi nhìn bao bọc và cũng thấy rất nhiều người học mới. Có các bạn thì tung tăng vui đùa mặt cha, bà bầu mình. Có bạn thì lại mếu máo khóc sướt mướt vì không thích rời xa bạn thân. Khi đứng trước cổng trường, tôi vẫn sững sờ và đứng lại một giây do mọi thứ hồ hết quá bất thần và lạ mắt. Ngôi ngôi trường ấy siêu cao, to…Tất cả đông đảo được đậy một lớp blue color nên trông rất mát mẻ. Vào bên phía trong trường tôi càng bất ngờ hơn, với mặt hàng ngàn chúng ta học sinh đang xếp mặt hàng ngay ngắn. Ai ai cũng đều mặc trên người bộ áo quần mới và trắng tinh cùng với cái hình ảnh in hình biểu tượng của ngôi trường. Bao phủ ngôi trường hồ hết là đầy đủ hàng cây cổ thụ cao to. Bọn chúng như đã vẫy tay đứng chào chúng ta học sinh mới vào trường. Còn các thầy cô phần lớn đứng rất tráng lệ và trang nghiêm và luôn luôn mỉm mỉm cười với chúng ta học sinh.