bên cạnh những lời chúc 20/11, số đông tấm thiệp 20/11, hãy cùng gửi những bài bác thơ 20/11 hay và chân thành và ý nghĩa nhất đến những thầy cô nhân thời cơ Nhà giáo Việt Nam, ngày vinh danh những công lao to lớn của các Thầy giáo, các Cô giáo.

1. Fan đi dệt mong mơ
Chiều buông rộn tiếng ve ngân
Bước chân thầy chợt chậm dần mặt đường xưa
Một đời dệt thảm ước mơ
Để em tất cả một tuổi thơ huy hoàng.
Bạn đang xem: Bài thơ người lái đò
Đò đầy gánh ước mơ sang
Đổ về bến hứa hẹn vững kim cương thầy trao
Thời gian tựa giấc chiêm bao
Quay đi ngoảnh lại sẽ vào tuổi ông.
Cảm ơn bao cầu mơ hồng
Dưỡng nuôi ý chí cạnh tranh không chịu đựng lùi
Hôm nay vững cách đường đời
Nhờ công thầy vẫn một đời bón chăm.
2. Cô Thầy tôi
Trong trường vất vả dạy bầy con
Chẳng hổ hang gian lao quãng thân mòn
Ló sáng rạng đông cơm mãi vội
Về đêm lịm tắt bữa không ngon.
Âm thầm hướng dẫn ơn luôn luôn nhớ
Lặng lẽ khuyên răn nghĩa vẫn tròn
Áo đẫm các giọt mồ hôi toàn những vết bụi phấn
Cô Thầy khổ nhọc tựa nghìn non.
(Tứ Gia)
3. Tri ân người lái xe đò
Tri thức rất lâu rồi trở lại đây,
Ân tình sâu nặng của cô ý thầy!
Người mang tia nắng soi đời trẻ;
Lái chuyến đò chiều lịch sự bến đây?
Đò đến vinh quang khu vực đất lạ;
Cám ơn fan đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!
(Nguyễn Trung Dũng)
4. Nhờ cất hộ về cô giáo dạy văn
Có thể hiện thời cô đang quên em
Học trò vượt nhiều, làm sao cô nhớ hết
Xa trường rồi, em cũng đi biền biệt
Vẫn lưu giữ lời từ nhủ: sẽ về thăm
Có thể hiện nay chiếc lá bàng non
Của ngày em đi đang úa màu nâu thẫm
Ai vẫn nhặt dùm em xác lá
Như em thuở nào ép lá giữa trang thơ ?
Ước gì... Bây giờ chỉ là mơ
Cho em được trở về chốn ấy
Giữa đồng đội nối vòng đeo tay thân ái
Được vui-buồn-cười-khóc hồn nhiên
Em nhớ hoài tiết học đầu tiên
Lời cô dạy: "Văn học tập là nhân học"
Và chẳng ai học xong bài học làm người!
Chúng em nhìn nhau khinh khích tiếng cười
Len lén chuyền tay gói me dầm cuối lớp
Rồi giờ đây theo chiếc đời xuôi ngược
Vị chua cay thuở làm sao cứ thấm đẫm bờ môi
Những lúc bi quan em nhớ quá - Cô ơi!
Bài học tập cũ chẳng bao giờ xưa cũ...

5. Người lái đò
Một đời người - một mẫu sông...
Mấy ai có tác dụng kẻ đứng trông bến bờ,
"Muốn qua sông đề xuất lụy đò"
Đường đời muôn cách cậy nhờ fan đưa...
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin khuyến mãi người thầy kính thương.
Con đò mộc - mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đấy đây
Thầy chuyển tiếp số đông đò đầy qua sông...
(Thảo Nguyên)
6. Nghĩa cô thầy mãi không quên
Bao năm tháng, nay ta đơ mình thức giấc giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của một thuở cho trường
Đang lưu lạc theo từng chòm mây trắng.
Con nhớ lắm những thời trước đằm thắm
Cô dạy con từng đường nét chữ vần thơ
Cô đưa nhỏ gõ cánh cửa cuộc đời
Và thướt tha của một bạn con gái.
Tâm hồn con, một nỗi bi thương dài
Cô ôm ấp, xoa đầu khi nhỏ khóc
Vầng trán cô đều vần nhăn se sắt
Âu yếm quan sát chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch điện thoại tư vấn cô là "trại chủ"
Và chúng con là những bé cừu bé bỏng nhỏ
Cô chăn dắt bên trên đồng cỏ học thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận biết một điều nho nhỏ
Một tình thương bát ngát và vô tận
Cô dành riêng cả cho những con cừu bé dại chúng con.
(Hiệp Hòa)
7. Không đề
"Mãi mãi bên con tiếng của Thầy vang vọng.
Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua.
Bài giảng của thầy như chắp cánh ước mơ,
Cho con cất cánh khỏi vùng trời cổ tích.
Có rất nhiều lúc âm thầm lặng bé ngắm,
Vầng trán thầy đọng lại hầu hết nếp nhăn...
Tuổi thơ con giống như các ánh trăng rằm,
Sao khám phá nổi lòng thầy cùng năm tháng.
Đã qua rồi 1 thời và bé đã lớn.
Bài học tập đầu đời con hiểu được thầy cô.
Lời câu trả lời cho con không còn là ẩn số
Mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.
Ở địa điểm xa theo hương bay của gió,
Con giữ hộ lòng bản thân tôn kính mang đến thầy yêu".
Người đi dệt cầu mơ
Chiều buông rộn giờ ve ngân
Bước chân thầy tự dưng chậm dần đường xưa
Một đời dệt thảm cầu mơ
Để em bao gồm một tuổi thơ huy hoàng.
Đò đầy gánh cầu mơ sang
Đổ về bến hẹn vững quà thầy trao
Thời gian tựa giấc chiêm bao
Quay đi ngoảnh lại đang vào tuổi ông.
Cảm ơn bao cầu mơ hồng
Dưỡng nuôi ý chí nặng nề không chịu lùi
Hôm ni vững cách đường đời
Nhờ công thầy đang một đời bón chăm.

8. Cảm ơn thầy cô
Uống nước thì yêu cầu nhớ nguồn
Ăn trái thì đề nghị nhớ fan trồng cây
Dạy ta biết chữ hôm nay
Thành người có lợi công cô ơn thầy.
Lỡ ngưỡng mộ nghiệp lái đò
Chỉ mong mỏi truyền dạy học trò thành công
Thầy cô như thế nào chẳng mong mỏi trông
Chúng con yêu cầu nhớ ghi lòng tạc ơn.
Dạy từng đứa trẻ thành Nhơn
Truyền từng bài xích giảng phấn mòn cổ đau
Chỉ mong muốn trò đọc thật mau
Cười vui vào dạ khổ lao cũng mừng.
Thời gian thoăn thoắt chẳng ngừng
Thầy cô vẫn dạy dỗ trò cưng của mình.
"Qua Sông thì nên lụy Đò"
Mấy ai qua ngoài nhớ Đò ngày xưa
Người chèo dẫu có nắng mưa
Vượt qua sóng dữ, vẫn gửi học trò.
Cúi đầu xin lỗi thầy cô
Lâu rồi bé cũng quên đò từng đưa
Chữ đầy hại nói thêm thừa
Công lao dạy bảo chẳng khua trống kèn.
9. Ru lại ơn thầy
Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy
Lời ru phiêu tự ngày ấu thơ
Thầy di động viết i tờ
Dạy nhỏ đạo lý sống, cống hiến và làm việc cho ra người.
Một đời chuyên cần thầy ơi
Đưa bao cầm hệ tới bờ tương lai
"Nửa chữ cũng vẫn là thầy"
Lời ông cha dạy có sai bao giờ.
Dẫu đời chưa đẹp như mơ
Tình thầy cô với học trò bền lâu
Tóc bé giờ đã bạc bẽo màu
Lại ru con cháu cũng trường đoản cú câu ơn thầy.
10. Chúc mừng thầy cô
"Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy."
Lời ca văng vẳng đâu đây
Nồng thơm mùi hương sữa dưng đầy khát khao
Dù mang lại xa mãi phương nào
Ân tình thầy dạy làm thế nào quên lời.
Dù mang lại đi tứ phương trời
Nghĩa nhân một thuở trọn đời không quên.
11. Người điều khiển đò
Suốt một đời đưa đón quý khách qua sông.
Ai còn nhớ người điều khiển đò thì thầm lặng?
Vẫn ngược xuôi, cho dù gió mưa tuyệt nắng
Tiễn fan đi... Biền biệt chẳng về thăm.
Vẫn yên ổn lẽ, bằng toàn bộ cái tâm
Vì sự nghiệp trồng bạn đầy cao cả
Đôi chiếc thơ, cố kỉnh cho lời cảm tạ
Chúc thầy cô luôn mạnh bạo bình an.
Mong thầy cô luôn luôn hạnh phúc ngập tràn
Nghĩa thầy trò suốt thời gian sống ghi tự khắc mãi
Sau bao năm bé trở về tìm kiếm lại
Bến sông đây, bạn đưa đò giờ đồng hồ đâu?
Dẫu thời gian có làm bạc mái đầu
Tình thầy trò chẳng bao giờ phai nhạt
Bỗng trong trái tim một nỗi buồn man mác
Thầy cô đâu thân trăm vạn nẻo đường?
12. Hoa nở trên lối ưu tư
Dòng đời khéo chọn nghiệp duyên
Đưa đò tri thức phi thuyền nhân văn
Ươm cây từ đất khô cằn
Một đời lo nghĩ, khuyên răn "nết người"!
Tâm hồn chăm bón tốt tươi,
Tưới câu nhân nghĩa, bao fan nên danh.
Xem thêm: Ngữ Văn 8 Lựa Chọn Trật Tự Từ Trong Câu (Siêu Ngắn), Soạn Bài Lựa Chọn Trật Tự Từ Trong Câu (Chi Tiết)
Con thuyền thừa sóng chòng chành
Mái chèo cơ hội mỏi, liêm thanh dặn lòng!
Khơi cái câu cá nước trong
Bất công chưa hết! chạnh lòng niềm mơ
Dòng sông luôn luôn có bến bờ
Người đi còn nhớ, tín đồ mơ...đợi gì?
Một đời tận tụy, trọng điểm tri
Phấn vương vãi khóe mắt để bởi vì tương lai.
Hiền nhân, tài chí, nghiệp dài,
Cho đời hoa nở ngày mai - Ơn Người!
(ĐNT)
Bạch Linh (Tổng hợp)
Từ khóa: Ngày 20/11 Ngày công ty Giáo nước ta ngày nhà giáo nước ta 20/11 bài thơ hay duy nhất về thầy cô bài bác thơ xúc động hàm ân thầy giáo thầy giáo
Theo Bạch Linh (Tổng hợp)/Infonet (Vietnamnet) Link Gốc: