- Mình về phần mình có ghi nhớ ta Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng. Mình về mình có lưu giữ không Nhìn cây ghi nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn?
Việt Bắc - Tố Hữu
- Mình về mình có ghi nhớ taMười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng.Mình về phần mình có nhớ khôngNhìn cây ghi nhớ núi, chú ý sông ghi nhớ nguồn?
- giờ đồng hồ ai tha thiết bên cồnBâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước điÁo chàm gửi buổi phân liCầm tay nhau biết nói gì hôm nay…
- mình đi, có nhớ hầu hết ngàyMưa nguồn suối lũ, hồ hết mây thuộc mùMình về, bao gồm nhớ chiến khuMiếng cơm chấm muối, côn trùng thù nặng vai?Mình về, rừng núi lưu giữ aiTrám bùi nhằm rụng, măng mai để giàMình đi, bao gồm nhớ mọi nhàHắt hiu lau xám, đậm đà lòng sonMình về, còn nhớ núi nonNhớ khi chống Nhật, thuở còn Việt MinhMình đi, mình có nhớ mìnhTân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa?
- Ta với mình, bản thân với taLòng ta trước sau mặn mà lại đinh ninhMình đi, mình lại lưu giữ mìnhNguồn bao nhiêu nước nghĩa tình bấy nhiêu…Nhớ gì như nhớ fan yêuTrăng lên đầu núi, nắng nóng chiều sườn lưng nươngNhớ từng bản khói thuộc sươngSớm khuya phòng bếp lửa tín đồ thương đi về.Nhớ từng rừng nứa bờ treNgòi Thia sông Ðáy, suối Lê vơi đầyTa đi, ta nhớ mọi ngàyMình trên đây ta đó, đắng cay ngọt bùi…
Thương nhau, phân tách củ sắn lùiBát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùngNhớ người mẹ nóng ran lưngÐịu bé lên rẫy bẻ từng bắp ngôNhớ sao lớp học tập i tờÐồng khuya đuốc sáng đa số giờ liên hoanNhớ sao ngày tháng cơ quanGian nan đời vẫn ca vang núi đèo.Nhớ sao giờ mõ rừng chiềuChày tối nện cối túc tắc suối xa…
Ta về, mình tất cả nhớ taTa về ta nhớ đa số hoa thuộc ngườiRừng xanh hoa chuối đỏ tươiÐèo cao nắng nóng ánh dao gài thắt lưng.Ngày xuân mơ nở trắng rừngNhớ bạn đan nón chuốt từng sợi giangVe kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhRừng thu trăng rọi hòa bìnhNhớ ai tiếng hát ơn huệ thủy chung.
Bạn đang xem: Các bài thơ lớp 3
Nhớ khi giặc cho giặc lùngRừng cây núi đá ta cùng đánh TâyNúi giăng thành lũy fe dàyRừng bịt bộ đội rừng vây quân thùMênh mông tư mặt sương mùÐất trời ta cả chiến khu vực một lòng.
Ai về ai tất cả nhớ không?Ta về ta nhớ che Thông, đèo GiàngNhớ sông Lô, ghi nhớ phố RàngNhớ từ Cao-Lạng ghi nhớ sang Nhị Hà…Những mặt đường Việt Bắc của taÐêm tối rầm rập như thể đất rungQuân đi điệp trùng điệp trùngÁnh sao đầu súng các bạn cùng nón nanDân công đỏ đuốc từng đoànBước chân nát đá, muôn tàn lửa bay.Nghìn tối thăm thẳm sương dàyÐèn pha bật sáng như tương lai lên.Tin vui thành công trăm miềmHòa Bình, Tây Bắc, Ðiện Biên vui vềVui tự Ðồng Tháp, An KhêVui lên Việt Bắc, đèo De, núi Hồng.
Ai về ai có nhớ không?Ngọn cờ đỏ thắm gió lồng cửa ngõ hang.Nắng trưa bùng cháy rực rỡ sao vàngTrung ương, chính phủ bàn thảo việc côngÐiều quân chiến dịch thu đôngNông buôn bản phát động, giao thông mở đườngGiữ đê, phòng hạn, thu lươngGửi dao miền ngược, thêm trường các khu…
Ở đâu u ám và sầm uất quân thùNhìn lên Việt Bắc: chũm Hồ sáng sủa soiỞ đâu khổ sở giống nòiTrông về Việt Bắc cơ mà nuôi chí bền.Mười lăm năm ấy ai quênQuê hương cách mạng dựng nên Cộng hòaMình về tay lại lưu giữ taMái đình Hồng Thái cây nhiều Tân Trào.
- Nước trôi nước tất cả về nguồnMây đi mây tất cả cùng non trở về?Mình về, ta giữ hộ về quêThuyền nâu trâu mộng cùng với bè nứa maiNâu này nhuộm áo ko phaiCho lòng thêm đậm mang lại ai ghi nhớ mìnhTrâu về, xanh lại Thái BìnhNứa mai gài chặt tình yêu ngược xuôi.
- Nước trôi, lòng suối chẳng trôiMây đi mây vẫn lưu giữ hồi về nonÐá mòn tuy vậy dạ chẳng mònChàm nâu thêm đậm, phấn son chẳng nhòa.Nứa mai mình gửi quê nhàNước non đâu cũng chính là ta cùng với mìnhThái Bình đồng lại tươi xanhPhên công ty lại ấm, mái đình lại vui…
- bản thân về thị thành xa xôiNhà cao, còn thấy núi đồi nữa chăng?Phố đông, còn nhớ phiên bản làngSáng đèn, còn nhớ miếng trăng thân rừng?Mình đi, ta hỏi thăm chừngBao tiếng Việt Bắc tưng bừng thêm vui?
- Ðường về, đây đó ngay gần thôi!Hôm nay rời phiên bản về chỗ thị thànhNhà cao chẳng khuất non xanhPhố đông, càng giục chân nhanh cách đường.Ngày mai về lại buôn bản hươngRừng xưa núi cũ yêu thương lại vềNgày mai rộn ràng sơn khêNgược xuôi tàu chạy, tứ bề lưới giăng.Than Phấn Mễ, thiếc Cao BằngPhố phường như mộc nhĩ như măng giữa trờiMái ngôi trường ngói new đỏ tươi.Chợ vui trăm nẻo về khơi luồng hàngMuối tỉnh thái bình ngược Hà GiangCày bừa Ðông Xuất, mía con đường tỉnh ThanhAi về cài vại hương CanhAi lên mình gửi đến anh cùng với nàngChiếu Nga Sơn, gạch chén bát TràngVải tơ nam Ðịnh, lụa sản phẩm Hà ÐôngÁo em vá chỉ biếc hồngMùa xuân ngày hội lùng tùng thêm tươiCòn non, còn nước, còn trờiBác hồ thêm khỏe, cuộc sống càng vui!
- bản thân về với chưng đường xuôiThưa giùm Việt Bắc ko nguôi nhớ NgườiNhớ ông vậy mắt sáng sủa ngờiÁo nâu túi vải đẹp tươi lạ thường!Nhớ fan những sáng sủa tinh sươngUng dung im ngựa trên tuyến đường suối reoNhớ chân bạn bước lên đèoNgười đi rừng núi trông theo bóng Người…
- Lòng ta ơn Ðảng đời đờiNgược xuôi đôi mặt một lời tuy vậy song.Ngàn năm xưa nước nhà HồngCòn đây ơn Ðảng nối loại dài lâuNgàn năm việt nam mai sauÐời đời ơn Ðảng càng sâu càng nồng.
Cầm tay nhau hát vui chungHôm sau bản thân nhé, hát cùng Thủ đô
Chú bò tìm bạn
Mặt trời rúc những vết bụi treBuổi chiều về nghe mátBò ra sông uống nướcThấy trơn mình, tưởng ai
Bò chào: "Kìa anh bạnLại gặp anh ngơi nghỉ đây!"
Nước đang nằm quan sát mâyNghe bò cười toét miệngBóng bò bỗng dưng tan biếnBò tưởng bạn đi đâuCứ ngoái trước chú ý sau"Ậm ò" tìm call mãi.....
...............
Bên thềm gió mátBé nặn đồ vật chơiMèo nằm vẫy đuoiTròn xoe đôi mắt
"Đây là trái thịđây là trái naquả này phần mẹquả này phần cha"
Đây là thằng chuộtTặng riêng biệt chú mèoMèo ta ưng ý chíVểnh râu meo meo

Chiếc xe pháo Lu
Tớ là loại xe luNgười tớ to lớn lù lùCon con đường nào bắt đầu đắpTớ san bằng tăm tắpCon con đường nào rải nhựaTớ là phẳng như lụaTrời nóng như lửa thiêuTớ vẫn lăn hồ hết đềuTrời giá buốt như ướp đáTớ càng lăn vội vãMau chóng chấm dứt đường nàyCho các bạn trồng câyXe cộ bon bon chạyRộn rịp người qua lạiRồi tớ lại ra điCái bụng sôi ầm ìNgửi thấy mùi khu đất mớiQuãng mặt đường xa vẫn đợi...Tớ là loại xe luĐừng chê tớ lù lù
LÀM ANH
Làm anh khó khăn đấyPhải đâu chuyện đùaVới em gái béPhải tín đồ lớn cơ
Khi em bé nhỏ khócAnh đề xuất dỗ dànhLúc em bé bỏng ngãAnh nâng dịu dàng
Mẹ đến quà bánhChia phần em hơnCó đồ đùa đẹpCũng nhịn nhường em luôn
Làm anh thật khóNhưng nhưng mà thật vuiAi yêu thương em béThì làm được thôi
Bút chì xanh đỏ
Bút chì xanh đỏEm gọt nhị đầuEm thử hai màuXanh tươi, đỏ thắm
Em vẽ xã xómTre xanh lúa xanhSông máng lượn quanhMột chiếc xanh mát
Trời mây chén ngátXanh ngắt mùa thuXanh màu ước mơEm xoay đầu đỏ
Vẽ bên em ởMái ngói đỏ tươiTrường học tập trên đồiEm đánh đỏ thắm
Cây gạo đầu xómHoa nở chói ngờiA! nắng và nóng lên rồiMặt trời đỏ chót
Lá cờ Tổ quốcBay thân trời xanhChị ơi bức tranhQuê ta đẹp mắt quá!

Mười quả trứng tròn
Mười trái trứng trònMẹ con kê ấp ủMười chú con kê conHôm nay ra đủLòng trắng, lòng đỏThành mỏ, thành chânCái mỏ tí honĐôi chân nhỏ nhắn xíuLông xoàn mát dịu,Mắt đen sáng ngời
Ơi chú gà ơi,Ta yêu thương chú lắm,Trong vòng đeo tay ấmChú đứng chú kêuMẹ kê "tục, tục"Chú ngoái chú ý theo...Ta thả chú ra,Chạy ăn kèm mẹChạy vươn lên là cả chân,Chạy sao nhanh thế!
Là kê của bé,Các chú đừng quênĂn khỏe, mập khỏeĐẻ rõ các thêm!
KỂ mang đến BÉ NGHE(Trần Đăng Khoa)
Hay nói ầm ĩLà con vịt bầuHay hỏi đâu đâuLà con chó vệnHay chăng dây điệnLà bé nhện conĂn nó quay trònLà cối xay lúaMồm thở ra gióLà dòng quạt hòmKhông thèm cỏ nonLà nhỏ trâu sắtRồng xịt nước bạcLà chiếc máy bơmDùng miệng đun nấu cơmLà cua, là cáy...
Xem thêm: Cách Chọn Sự Việc Chi Tiết Tiêu Biểu Trong Văn Tự Sự

Ông bị đau nhức chân
Ông bị đau chânNó sưng nó tấyĐi đề nghị chống gậyKhập khiễng khập khàBước lên thềm nhàNhấc chân cực nhọc quáThấy ông nhăn nhóViệt chơi xung quanh sânLon ton lại gầnÂu yếm nhanh nhảuÔng vịn vai cháuCháu đỡ ông lênÔng bước đi thềmTrong lòng vui sướngQuẳng gậy cúi xuốngQuên cả đớn đauÔm con cháu xoa đầuHoan hô thằng béBé cầm cố mà khỏeVì nó thương ông.